Dưới vẻ uy nghi thanh lãnh đó, là giọng nói ngọt ngào trong trẻo, tươi mới như chồi non lộc biếc, lại thanh khiết như suối trong hồ lạnh.
"Vâng, Nguyên lão." Những người đến đón đều đứng dậy.
Cho đến lúc này, mới có người vấn an hành lễ với Trần Bình An: "Tham kiến cô gia."
Trần Bình An khẽ gật đầu, để đáp lễ.
Thần sắc hắn ôn hòa, ẩn hiện ý cười, cũng chẳng hề tỏ vẻ kiêu căng.
