TRUYỆN FULL

[Dịch] Võ Đạo Trường Sinh, Ta Tu Hành Có Kinh Nghiệm

Chương 116: Như Ý Bảo Các (Cầu đăng ký~) (2)

“Công tử, ngân lượng của ngài khá dư dả, chúng ta lên thẳng tầng ba, ngài thấy thế nào? Ở đó có một vài công pháp trung thừa và thượng thừa loại tốt.”

“Được, vậy lên tầng ba xem thử.”

Lúc này túi tiền của Trần Bình An rủng rỉnh, trong lòng cũng tự tin hơn nhiều. Quà cáp của các thế lực lớn, lời hỏi thăm của đồng liêu, cộng thêm số tiền hắn tích cóp được từ trước, số bạc hắn có thể tùy ý sử dụng đã lên tới một nghìn hai trăm lượng.

Trần Bình An vốn tưởng rằng mình có thể chọn được một môn võ học công pháp ưng ý. Nhưng sau khi xem giá của các công pháp thượng thừa trong Như Ý Bảo Các, hắn mới cảm nhận sâu sắc sự nghèo túng của mình.

Liễu Diệp Kiếm Pháp, công pháp thượng thừa, một nghìn tám trăm lượng.

Kỳ Lân Đao Pháp, công pháp thượng thừa, một nghìn sáu trăm năm mươi lượng.

Độc Long Toản Quyền, công pháp thượng thừa, một nghìn năm trăm lượng.

Huyền Minh Hàn Sương Chưởng, công pháp thượng thừa, hai nghìn lượng.

Hiện tại Trần Bình An đã tu luyện tổng cộng bốn môn công pháp, lần lượt là Thiết Bố Sam, Thập Tam Thái Bảo Hoành Luyện, Phi Hoàng Thạch và Công Môn Thập Tam Đao. Công pháp tu luyện tiếp theo, hắn ưu tiên chọn một môn có sức sát thương đáng kể.

Tốt nhất là đi theo đường lối phiêu nhiên linh động, tiêu sái tự tại.

Như vậy khi giao đấu, mới có thể cho người khác biết, thế nào là người trên đường như ngọc, công tử thế vô song.

Công pháp ưu tiên thì không với tới, không thể đi theo con đường phiêu nhiên linh động, tiêu sái tự tại, vậy thì cũng phải tìm một môn trông thật ngầu, nhìn qua đã thấy uy năng bất phàm.

Chỉ là, mộng tưởng thì đầy đặn, hiện thực lại xương xẩu.

Lựa tới lựa lui, Trần Bình An phát hiện ngân lượng của hắn chỉ đủ mua một môn ngoại môn công phu, Kim Chung Tráo!

Kim Chung Tráo, công pháp thượng thừa, một nghìn hai trăm lượng.

“Không phải đùa ta đấy chứ! Ngân lượng vừa đủ, lại bắt ta đi theo con đường của kẻ vũ phu!”

Nhìn giá tiền trên đó, Trần Bình An suýt nữa thì suy sụp.

Tâm trạng hắn phẫn uất, gần như sắp uất đến hộc máu.

Thiết Bố Sam, Thập Tam Thái Bảo Hoành Luyện. Cả hai môn này đều thuộc ngoại môn công phu, tuy khả năng tự vệ không tồi, nhưng lúc giao đấu trông chẳng đẹp mắt chút nào.

Đúng là vũ phu.

Không!

Vũ phu của vũ phu!

Vốn dĩ Công Môn Thập Tam Đao đã khó khăn lắm mới gỡ gạc lại được một chút.

Nhưng bây giờ…

Lại phải tu luyện Kim Chung Tráo!

Thật là không có hồi kết mà!

Trần Bình An muốn khóc mà không có nước mắt.

“Hay là đi xem công pháp trung thừa?”

Trần Bình An bất giác nảy ra ý nghĩ.

Với ngân lượng của hắn, nếu dùng để chọn công pháp trung thừa thì có rất nhiều lựa chọn.

Nào là kiếm pháp, thương pháp, chưởng pháp, không thiếu thứ gì.

Nhưng mà…

Đến lúc phải lựa chọn thật, Trần Bình An lại có chút do dự.

Công pháp thượng thừa dù sao cũng là công pháp thượng thừa!

Nói cho cùng, Kim Chung Tráo không hề thua kém những môn kiếm pháp, đao pháp kia. Chỉ là, ngoại môn công phu luyện tập thường phải chịu nhiều khổ cực, gian truân hơn. Vì vậy, cùng là công pháp thượng thừa, Kim Chung Tráo lại rẻ hơn nhiều so với các loại kiếm pháp, đao pháp, chưởng pháp khác.

“Thôi vậy, Kim Chung Tráo thì Kim Chung Tráo!”

Cân nhắc đến giá cả và công dụng, Trần Bình An quyết định ngậm bồ hòn làm ngọt.

Kim Chung Tráo là công pháp tiến giai của Thập Tam Thái Bảo Hoành Luyện, nhưng khác ở chỗ, Kim Chung Tráo chú trọng cả trong lẫn ngoài, không đơn thuần chỉ là phòng ngự bên ngoài.

Như Thập Tam Thái Bảo Hoành Luyện, tuy có thể luyện cho thân thể cường tráng, nhưng rất dễ bị các công pháp âm nhu khắc chế.

Kim Chung Tráo thì hoàn toàn khác, nó có khả năng phòng ngự cực mạnh đối với cả những công pháp âm nhu, âm độc.

Có thể nói, nếu luyện thành Kim Chung Tráo, khả năng bảo mệnh của Trần Bình An sẽ đạt đến một cảnh giới vô cùng đáng sợ.

“Đợi sau này ngân lượng dư dả, ta nhất định phải học một môn công pháp phiêu nhiên như tiên.”

“Không làm vũ phu! Tuyệt đối không làm vũ phu nữa!”