Khi luồng năng lượng màu đỏ nhạt kia xuất hiện trong tri giác của Lý Lạc, tâm cảnh của hắn cũng dâng lên từng đợt gợn sóng. Sau đó, hắn cố nén kích động, đè nén cảm xúc, hắn hiểu rõ lúc này tuyệt đối không thể xảy ra nửa điểm sai sót.
Địa Sát năng lượng đã cảm ứng thành công, tiếp theo chính là thu nó vào trong cơ thể, cường hóa tướng cung.
Tâm niệm vừa động, Lý Lạc liền tách ra một luồng tướng lực, dẫn dắt luồng “Địa Sát năng lượng” kia hướng thẳng về phía thân thể hắn, sau đó vào khoảnh khắc tiếp xúc, “Địa Sát năng lượng” trực tiếp tiến vào trong thân thể hắn.
“Địa Sát năng lượng” vừa vào cơ thể, thân thể Lý Lạc liền kịch liệt chấn động. Khác với năng lượng thiên địa hấp thu lúc tu luyện bình thường, luồng “Địa Sát năng lượng” này chỉ có thể dùng hai từ cuồng bạo, bất kham để hình dung, nó tựa như một con hung thú đầy dã tính, bạo ngược hung hãn, vừa tiến vào cơ thể liền chạy loạn khắp nơi, tàn phá bừa bãi.
Kinh mạch của Lý Lạc đều bị luồng “Địa Sát năng lượng” này xung kích đến mức đau nhói, cũng may hắn đã tu luyện “Lôi Minh Thể”, nhục thân được tăng cường phần nào, bằng không lúc này e rằng kinh mạch đã bị tổn thương.