Lúc Lý Lạc bước ra khỏi thạch thất, Ngư Hồng Khê vẫn chờ ở đó. Bà tựa vào vách tường, thần sắc có chút mông lung buồn bã, nhưng khi thấy Lý Lạc bước ra, bà liền thu lại những cảm xúc ấy.
“Đồ vật lấy được rồi sao?” Ngư Hồng Khê hỏi.
Lý Lạc gật đầu.
Ngư Hồng Khê thấy vậy cũng không nói thêm gì nữa, dẫn Lý Lạc đi về lối cũ.
“Ngư hội trưởng.” Lý Lạc bước nhanh theo kịp, đi sóng vai cùng Ngư Hồng Khê, khẽ chần chừ, nói: “Có một việc muốn nhờ bà giúp đỡ.”