“Bùi Hạo, chẳng trách quý nhân lại chọn ngươi, ngươi quả thực là một lựa chọn rất tốt.” Mặc Thần cười nói.
“Vẫn phải nhờ Mặc Thần cung phụng hết lòng ủng hộ.” Bùi Hạo nâng chén rượu, mỉm cười nói.
“Đều do quý nhân căn dặn.” Làn da khô héo của Mặc Thần khẽ giật giật, nở một nụ cười khó coi.
“Phủ Tế sắp đến rồi, khi đó, ngươi chính là tân Phủ chủ của Lạc Lam phủ.”
Nghe vậy, nụ cười nơi khóe môi Bùi Hạo càng thêm đậm, hắn khẽ nhắm mắt, đó là thứ hắn hằng mơ ước. Thực ra, những năm đầu mới vào Lạc Lam phủ, hắn từng có suy nghĩ bảo vệ nơi này, hắn đối với hai vị Phủ chủ kia cũng có sự tôn kính từ tận đáy lòng.