Khi Lý Lạc vén tay áo, để lộ đốm độc hình hồ điệp màu đỏ sẫm trên cánh tay đang chầm chậm vỗ cánh, Khương Thanh Nga và Viên Thanh trong phòng đồng loạt biến sắc.
Khương Thanh Nga liền bước tới một bước, nắm lấy cánh tay Lý Lạc, gương mặt xinh đẹp vốn luôn điềm tĩnh lúc này trở nên lạnh tựa băng sương, sự phẫn nộ và sát ý cuộn trào trong đôi mắt vàng kim gần như muốn phun trào, khiến cho tướng lực quang minh trên người nàng cũng theo đó mà xao động, tựa như muốn hóa thành ngọn lửa bốc lên.
“Thanh Nga tỷ, bình tĩnh!” Lý Lạc vội vàng nắm lấy bàn tay Khương Thanh Nga, vỗ về.
Ngực Khương Thanh Nga khẽ phập phồng, nàng nhắm mắt lại trong chốc lát, khi mở ra lần nữa, ánh mắt đã dần trở lại bình tĩnh, nhưng sâu trong đáy mắt vẫn lưu chuyển hàn ý thấu xương.
“Thiếu phủ chủ…” Sắc mặt Viên Thanh đứng một bên lúc này trở nên vô cùng ảm đạm, hắn nào ngờ được, loại dị độc trong người Quách Linh kia lại là một cái bẫy, mà mục đích thật sự của nó, là nhắm vào Lý Lạc.