Hắn thừa biết trong lòng, Huyền Tượng Đao cộng hưởng với mình, không phải vì bản thân hắn, mà là vì trên cổ tay hắn đang đeo chiếc vòng tay phong ấn do Viện trưởng luyện chế. Trên đó có sức mạnh của Viện trưởng, nên Huyền Tượng Đao mới nhầm hắn là Viện trưởng mà chủ động tìm đến.
Huyền Tượng Đao tuy có linh tính, nhưng suy cho cùng vẫn chưa có linh trí thực sự, nên cũng không xảy ra chuyện nó phát hiện bị lừa rồi bổ cho Lý Lạc một nhát. Bằng không, Lý Lạc lúc này đã phải trốn sau lưng Phó viện trưởng cầu che chở rồi.
Lý Lạc vô cùng mãn nguyện, lúc này mới ngẩng đầu nhìn mọi người trong đại điện. Ai nấy đều im lặng nhìn thanh Huyền Tượng Đao trong tay hắn, vẻ mặt vô cùng phức tạp và có phần thất vọng.
Đặc biệt là Cung Thần Quân, gương mặt vốn luôn ung dung, anh tuấn lúc này có chút đờ đẫn.
Hắn không tài nào hiểu nổi, tại sao thứ mình tha thiết cầu mong mà không được, lại dễ dàng đến tay Lý Lạc chỉ bằng một cái vẫy tay.