Đối mặt với lời lẽ đầy khiêu khích và châm chọc của Lục Thương, Lý Lạc lại không hề tức giận, bởi hắn hiểu rõ đối phương chẳng qua là muốn khơi dậy lửa giận trong lòng hắn, hòng khiến hắn mất đi sự bình tĩnh trong chiến đấu mà thôi.
Trong cơ thể hắn, thủy tướng, mộc tướng chi lực đồng thời vận chuyển, có lực lượng trị liệu nồng đậm tỏa ra, vết thương ở lòng bàn tay lập tức nhanh chóng khôi phục.
“Không hổ là át chủ bài của Lam Uyên Thánh Học Phủ.”
Lý Lạc cười khẽ một tiếng, cũng không nói những lời vô nghĩa như chẳng qua là mượn lực lượng huynh đệ ngươi, rồi lấy hai đánh một, bởi hành vi của đối phương tuy xảo diệu, nhưng lại không tính là phạm quy, bằng không lúc này đã sớm có Đốc chiến đạo sư của Thánh Huyền Tinh Học Phủ quát dừng tỷ thí rồi.
Mà hiện giờ tỷ thí vẫn tiếp tục, cũng chứng tỏ hành động của Lục Thương phù hợp với quy củ.