Khi trận chiến giữa Trưởng công chúa cùng Trung Nam hạ màn, trên các tầng khán đài nhất thời tĩnh lặng. Sự tĩnh lặng kéo dài hồi lâu, sau đó mới có tiếng reo hò, tán thưởng vang lên, rồi chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi, âm thanh ấy đã vang vọng khắp chốn núi non tựa sấm rền.
Tất cả mọi người đều đang reo hò tán thưởng cho màn thể hiện xuất sắc của đại diện hai bên.
Dẫu kết quả chỉ là một trận hòa, nhưng bất luận là ai cũng chẳng thể tìm ra chút sai sót nào nơi song phương. Cả hai đã dốc cạn toàn lực, thi triển ra thủ đoạn mạnh mẽ nhất của bản thân, cống hiến cho tất cả mọi người một cuộc đối đầu đặc sắc.
"Trận chiến cấp bậc Thiên Cương tướng quả thực khiến người ta phải thán phục."
Lý Lạc cảm thán một tiếng. Kết quả trận chiến này kỳ thực cũng chẳng có gì bất ngờ. Phòng ngự mạnh mẽ nhất của Trung Nam ngay cả Trưởng công chúa cũng chưa thể hoàn toàn xuyên phá. Dẫu nói nếu đổi thành sinh tử đấu, song phương còn có hậu chiêu nào khác hay không thì khó mà nói trước, nhưng ít nhất, trên cuộc tỷ thí này, song phương đều chẳng thể làm gì được đối phương.