Lại càng có rất nhiều người lộ vẻ cuồng nhiệt, thành kính quỳ lạy.
Trong thời khắc tuyệt vọng này, những kẻ có thể đứng ra xoay chuyển càn khôn luôn khiến người ta nảy sinh lòng kính phục và tôn trọng vô hạn.
"Thần Nữ các hạ, nếu có thể vượt qua kiếp nạn này, trăm tỷ sinh linh Minh Vương liên minh ta nhất định sẽ khắc ghi ơn thủ hộ của ngài." Ngay cả Triệu Minh Vương cũng hơi khom người trước Khương Thanh Nga, trầm giọng nói.
"Thanh Nga, phải hết sức cẩn thận!" Bàng Thiên Nguyên cũng mang thần sắc phức tạp. Lý Lạc và Khương Thanh Nga từng chỉ là hậu bối trong mắt lão, nhưng giờ đây, bọn họ đã sở hữu sức mạnh đủ để đứng chắn ở phía trước bọn lão rồi.
Khương Thanh Nga khẽ gật đầu, đôi mắt nàng khẽ phóng tầm nhìn về phía Đại Hạ. Nàng không có quá nhiều lòng đại nghĩa, điều nàng nghĩ trong lòng chỉ là để cho Lý Lạc đang ở cách xa vạn dặm kia có thể an ổn bế quan cho đến khi hắn trở ra.
