“Gia gia anh minh.” Lý Lạc giơ ngón cái.
Thật ra đây cũng không phải ý tưởng gì hiếm lạ, trước đây khi Lý Lạc còn ở Tướng Sư cảnh đã thường xuyên mượn sức nhiều tướng thuật cấp thấp để phối hợp với nhau, từ đó bộc phát ra năng lực không yếu hơn tướng thuật cao cấp. Mà Lý Lạc của hiện tại chẳng qua chỉ thay thế những tướng thuật cấp thấp đó bằng “tiểu phong hầu thuật” mà thôi.
“Cũng có chút ý tưởng, lấy ưu thế đa tướng để tu luyện những “tiểu phong hầu thuật” này, nếu vận dụng thích đáng, uy lực sẽ không yếu hơn một vài phong hầu thuật cấp Thông Linh, hơn nữa xét từ góc độ tiêu hao tướng lực thì cũng lợi hơn so với việc thi triển phong hầu thuật chân chính.”
Lý Kinh Trập khẽ gật đầu, tỏ vẻ tán thành với suy nghĩ của Lý Lạc: “Ngươi thân mang đa tướng, con đường phải đi đã định trước sẽ khác với những thiên kiêu thân mang cửu phẩm kia. Bọn họ đi theo hướng tinh, ngươi lại cần đi theo hướng tạp.”
Mà phong hầu thuật chân chính, dù là phong hầu thuật cấp Thông Linh thấp nhất thì độ khó tu luyện đối với Lý Lạc hiện giờ cũng vô cùng gian nan, tốn thời gian hao sức lực, thế nên hắn có thể tu thành một hai loại đã là chuyện không hề dễ dàng. Nếu muốn nắm giữ nhiều hơn thì sẽ có chút lực bất tòng tâm, hơn nữa dù có thật sự tu thành thì cường độ tướng lực của bản thân Lý Lạc cũng khó mà chống đỡ cho hắn thi triển toàn bộ.