Ngay khi Thẩm Kim Tiêu trong mật thất bóp nát một nửa trái tim tươi sống đang đập, thân thể Bùi Hạo đang kịch chiến cùng Lý Lạc bỗng chấn động mạnh. Sau đó, hắn cấp tốc lùi lại, cổ họng phát ra một tiếng rên đau đớn, trên trán lấm tấm mồ hôi lạnh.
Hắn lấy tay ôm lấy vị trí trái tim, trong mắt lướt qua một tia âm u.
Hắn cảm nhận rõ ràng khoảnh khắc này, trái tim của mình đã thiếu mất một góc.
Đây là sự thiếu hụt vĩnh viễn, điều này tất sẽ để lại cho hắn tai họa ngầm cực lớn, nói không chừng đến cả căn cơ của bản thân cũng sẽ bị tổn hại.
Nhưng Bùi Hạo cũng hiểu rõ, đây là do kẻ đứng sau đã không còn kiên nhẫn với cuộc triền đấu giữa hắn và Lý Lạc, định thi triển thủ đoạn để kết thúc trận chiến.