“Hàn Lang trưởng lão đâu?”
Trong nghị sự thính, khi tiếng nói mang theo một tia lạnh lẽo của Ngư Hồng Khê vang lên, những tiếng xì xào bàn tán lập tức tắt hẳn, các vị cao tầng Kim Long Bảo Hành đang ngồi đều đưa mắt nhìn nhau, ai nấy đều nghiêm nghị ngồi thẳng.
“Ha ha, hội trưởng chẳng lẽ đã quên rồi sao? Hàn Lang trưởng lão nửa tháng trước đã hộ tống một lô hàng, đến phân bộ Tây Viêm quận rồi, tính theo thời gian, hiện tại hẳn là vẫn đang trên đường trở về.” Giữa lúc mọi người im lặng, một tiếng cười vang lên.
Ngư Hồng Khê ánh mắt nhìn sang, người lên tiếng chính là Ninh Khuyết phó hội trưởng.
Ngư Hồng Khê nhìn chằm chằm Ninh Khuyết phó hội trưởng, ánh mắt có chút sắc bén, chậm rãi nói: “Là thật sự chưa về kịp, hay là có chuyện khác?”