Lý Lạc đến Kim Long Bảo Hành, liền đi thẳng đến nơi thu mua, tiến hành giao dịch một lượng lớn vật liệu linh thủy kỳ quang với người phụ trách ở đó, nhưng giao dịch mới vừa bắt đầu, hắn đã thấy Lữ Thanh Nhi chắp tay sau lưng, thong dong xuất hiện trước mắt.
"Đến Kim Long Bảo Hành sao không tìm ta vậy?"
Thiếu nữ vận y phục trắng nhạt, bên dưới là đoản quần, để lộ đôi chân dài trắng như tuyết, đôi mắt sáng ngời mỉm cười nhìn Lý Lạc, rồi không né tránh nói với vị quản sự bộ phận thu mua bên cạnh: "Mục quản sự, vẫn theo lệ cũ."
Vị quản sự được nàng gọi là Mục quản sự cười gật đầu: "Tiểu thư, ta hiểu rồi." Chẳng qua là hạ giá thu mua của Lý Lạc xuống mức thấp nhất, việc này đối với Kim Long Bảo Hành tài lực hùng hậu mà nói hoàn toàn là chuyện nhỏ, hắn cũng chẳng đáng vì thế mà khiến tiểu thư không vui, chỉ là bất giác đưa mắt nhìn Lý Lạc với ánh mắt hâm mộ, thời buổi này, dung mạo ưa nhìn quả nhiên có ưu thế.
"Thanh Nhi, ngươi làm vậy khiến ta thật khó xử, người khác sẽ cho rằng ta là kẻ ăn bám." Lý Lạc thần sắc nặng nề nói.