Đôi mắt to tròn long lanh của Bạch Manh Manh ngước lên, cười nói: “Đội trưởng, nếu huynh muốn lấy thân báo đáp, kỳ thật còn phải hỏi Khương học tỷ có đồng ý hay không nữa, thân thể của huynh, không phải do huynh làm chủ đâu.”
Lý Lạc trợn mắt, bác bỏ nói: “Nói bậy nói bạ, ở Lạc Lam phủ ta mới là chủ nhân thật sự, ở nhà ta nói một không hai, không ai dám phản đối bất kỳ lời nào của ta!”
“Nhưng hôm nay quả thật còn có chuyện khác, vậy ta đi trước đây, ngươi tiếp tục bận rộn đi.”
Nói xong, Lý Lạc liền khoát tay, lập tức quay người rời đi.
Bạch Manh Manh nhìn bóng dáng hắn lủi thủi rời đi, trong đôi mắt đẹp dâng lên một tia ý cười, sau đó lắc đầu, cúi đầu đắm chìm vào nghiên cứu “Bí Pháp Nguyên Quang”.