“Lý Lạc?!”
Hy Thiền đạo sư và Thẩm Kim Tiêu gần như đồng thanh thốt lên, giọng nói cả hai đều tràn đầy vẻ khó tin.
Nếu không phải Trưởng công chúa trước mặt đây có danh tiếng rất tốt trong học phủ, e rằng ngay cả bọn họ cũng sẽ cho rằng nàng đang nói đùa, mà lúc này hiển nhiên không phải là dịp để nói đùa.
Nhưng dù biết rõ điều này, cả hai vẫn chưa hoàn hồn lại được.
Thấy vẻ mặt khó tin của hai vị Tử Huy đạo sư, trong lòng Trưởng công chúa không khỏi nảy sinh chút ý nghĩ tinh nghịch, nhưng vẫn khẽ gật đầu, nói: “Hai vị đạo sư không nghe lầm đâu, phiền phức ở đây không phải do chúng ta giải quyết, nói chính xác thì là do Lý Lạc.”