Đan Thánh nhìn những đạo quang minh tướng lực kia, thần sắc hơi thu liễm, sau đó nói: "Kỳ thật 'Thần Quả Phong Hỏa Tướng' này hiện giờ đã bị phân tách, lại lưu trong tay ta cũng không còn ý nghĩa quá lớn nữa."
Nàng chuyển ánh mắt sang nửa khỏa Thần Quả Phong Tướng kia, khẽ thở dài một tiếng, u u nói: "Ngươi là Vạn Tướng Chủng, xét theo ý nghĩa nào đó thì chính là truyền nhân của Vô Tướng Thánh Tông ta, hơn nữa ngươi còn tu thành 'Thập Toán Vạn Tướng Luân', luận về tư cách, ngươi quả thực là nhân tuyển tốt nhất để kế thừa đạo 'Thần Quả Phong Tướng' này."
Vốn dĩ Lý Lạc đã cảm thấy không còn hy vọng, không ngờ Đan Thánh lại nói ra một câu như vậy, tinh thần tức khắc phấn chấn hẳn lên.
"Nhưng mà những vị Thiên Vương bên ngoài kia, ngoại trừ vị gia gia của ngươi, các Thiên Vương khác chưa chắc sẽ đồng ý để thần vật bực này do một thất phẩm vô song hầu như ngươi nắm giữ. Hiện nay thiên địa đại biến đang cận kề, thần vật như thế theo lý mà nói nên giao cho những vị Thiên Vương có nội hàm hùng hậu, trợ giúp bọn họ xung kích Thần Quả Thiên Vương, đó mới là cách làm lấy đại cục làm trọng." Thế nhưng ngay lúc Lý Lạc đang kinh hỉ, Đan Thánh lại dội cho hắn một gáo nước lạnh.
Lý Lạc lập tức lộ vẻ bất lực, nói: "Đây là chuyện có thể hiểu được, cho nên nếu Khương Thiên Vương thật sự định thu hồi đạo Thần Quả Phong Tướng này, ta cũng không có ý kiến gì."
