Thân ảnh Lý Lạc lướt vút qua mây mù, rồi vượt qua Đồng Long Trụ và Ngân Long Trụ ở vòng ngoài, vài phút sau, Kim Long Trụ vàng óng đã hiện ra rõ ràng trong tầm mắt.
Kim Long Trụ rộng chừng mười trượng, sâu thì không biết bao nhiêu, chỉ thấy đáy của nó ẩn sâu trong Huyền Hoàng Long Khí Trì, bị mây mù che khuất, mà nơi sâu thẳm ấy có luồng năng lượng ba động cực kỳ cuồng bạo đáng sợ đang dâng trào, khiến người ta không dám tiến sâu.
Trên bề mặt trụ, khắc họa những long văn sống động như thật, uốn lượn cuộn tròn quanh thân trụ, mỗi một mảnh vảy rồng trên đó đều lưu chuyển dị quang, mà long văn lại tựa như đang chậm rãi bơi lượn, trong một thoáng, Lý Lạc suýt nữa đã xem nó là vật sống.
Nhìn Kim Long Trụ gần trong gang tấc, lòng Lý Lạc dâng trào, rồi không chút do dự đáp xuống.
Khi bàn chân Lý Lạc đạp lên đỉnh Kim Long Trụ, hắn lập tức cảm thấy tòa Kim Long Trụ đã im lìm từ lâu này dường như bị hắn kích hoạt, thân trụ khẽ rung động, đạo long văn màu vàng quấn quanh kim trụ cũng vào lúc này mở ra đôi mắt rồng đang nhắm nghiền.