Trong sảnh đường, Tần Y vừa dứt lời, Sở Kình thân hình cao lớn đã mỉm cười với nàng, ôn tồn hỏi: “Sư muội, muội thấy có vui không?”
Tần Y mỉm cười duyên dáng, đáp: “Sở sư huynh mới là người thích hợp nhất để đến đó, nơi ấy có không ít người ngưỡng mộ huynh đâu.”
Sở Kình lắc đầu, nói: “Ta dù sao cũng lớn tuổi hơn các ngươi một chút, hiện tại các thiên kiêu đồng lứa trong Thiên Long Vệ của Lý Thiên Vương nhất mạch đều đang làm nhiệm vụ bên ngoài, ta đến yến tiệc đó làm gì.”
Bản thân hắn đã vào Đại Thiên Tướng Cảnh, xét về tuổi tác thì xem như là lớp trên của Tần Y và Lý Thanh Phong, vì vậy cũng tự giữ thân phận, không muốn đến những nơi như thế để tìm cảm giác tồn tại.
Hắn hiện đã tạo dựng được danh tiếng không nhỏ trong thế hệ trẻ của Thiên Nguyên Thần Châu, thậm chí còn dựa vào bản lĩnh của mình mà leo lên Phong Hoa Lục. So với hắn, những người như Lý Thanh Phong còn cần phải rèn luyện thêm vài năm mới có thể đạt tới trình độ của hắn, cho nên hắn đến bữa tiệc đó chẳng khác nào lấy lớn hiếp nhỏ, hắn chẳng thèm làm vậy.