Đối với sự chấn động của Lý Lạc, Lý Kình Đào và Lý Phượng Nghi lại thấy đó là lẽ thường tình, dù sao Thiên Long Ngũ Vệ, cho dù là ở toàn bộ Thiên Nguyên Thần Châu cũng có uy danh hiển hách, đây là lực lượng bảo hộ đỉnh cao thuộc về Lý Thiên Vương nhất mạch.
Thiên Long Vệ rời rạc có lẽ chưa thành thế, nhưng một khi chúng tập hợp lại, tạo thành tòa “Thiên Long Trận” khủng bố kia, thì cho dù là cường giả Vương cấp bình thường cũng phải tạm lánh phong mang.
Mà đây, cũng quả thật là một trong những át chủ bài trấn áp ngoại địch của Lý Thiên Vương nhất mạch.
“Long Nha Vệ đối với ngươi hiện tại vẫn còn xa vời, nhưng “Nhị Thập Kỳ” này, ngươi lại vừa vặn phù hợp, hơn nữa sau khi nhập kỳ, ngoài tài nguyên tu luyện do thân phận trên phổ của ngươi mang lại, bên trong mỗi kỳ cũng có thể lĩnh được một phần tài nguyên tu luyện không nhỏ.” Lý Kình Đào cười nói.
Nói đến đây, hắn hạ thấp giọng: “Trong Long Nha Mạch chúng ta, bất cứ ai muốn tài nguyên tu luyện đều cần thể hiện năng lực của bản thân để giành lấy, năm xưa tam thúc cũng vậy, người cũng đã gia nhập “Thanh Minh Kỳ”, sau đó một đường trổ tài xuất chúng, cuối cùng trở thành tổng kỳ thủ của Tứ Kỳ Long Nha Mạch.”