Thế nhưng.
Ngay tại giờ khắc này, Tô Cửu Nguyệt cười, cười đến thê mỹ, cười đến điên cuồng.
"Tuyết Cơ, Huyễn Mộng Đại Đạo ngươi dạy ta, ta vẫn chưa quên đâu.
Ngươi nói đúng, chân thật cùng hư ảo, bất quá chỉ trong một ý niệm.
Ngươi vì ta dệt nên một giấc mộng đẹp ngàn năm, vậy thì hiện tại..."
