Lần đầu tiên Đệ Ngũ Hạc lộ ra ánh mắt trịnh trọng, lão đưa một lòng bàn tay ra đỡ lấy đầu thanh long, chỉ có chân trái là trượt về phía sau vài thước. Con rồng thanh hoàng hung tợn rung chuyển, khoảng không một trượng trước mặt Đệ Ngũ Hạc hệt như trong cơn phong ba bão táp. Đệ Ngũ Hạc buộc phải dùng tay trái đấm một quyền vào đầu thanh long vốn do khí ý ngưng tụ thành thực chất kia. Cái đầu khổng lồ ầm ầm lệch sang một bên, đâm xuống đáy suối, đục ra một cái hố sâu hoắm, nước suối không ngừng tràn vào trong đó.
Ba thước thanh phong ba thước khí, mỗi khi tiến gần một thước lại giết ba trượng. Sát chiêu thực sự sau khi Đệ Ngũ Hạc đánh tan khí cơ rò rỉ bên ngoài cũng đã lộ ra nanh vuốt, mũi đao Xuân Lôi vốn luôn chỉ thẳng vào Đệ Ngũ Hạc giờ đã áp sát trong vòng năm thước. Một thân tử y rộng thùng thình rung động kịch liệt, tóc mai hai bên của Đệ Ngũ Hạc đồng loạt bay ngược ra sau, ngón tay phải của lão khẽ búng, kẹp chặt lấy mũi đao Xuân Lôi!
Chỉ Huyền, Chỉ Huyền, chính là có cái thần thông vô thượng búng ngón tay gõ cửa trường sinh.
Tay trái Xuân Lôi đâm tới.
Thân hình Đệ Ngũ Hạc lần này bị bức lui mấy trượng, trong lúc đó lão lại búng ngón tay gõ lên thân đao hơn trăm lần. Mỗi một lần gõ, bên cạnh hai người lại vang lên một tiếng sấm không hề có điềm báo trước, trong chớp mắt đã trăm tiếng sấm rền. Mỗi một cái búng tay của Đệ Ngũ Hạc đều chuẩn xác rơi trên Xuân Lôi, gõ cửa trường sinh, lại càng là gõ vào những khe hở trong vận chuyển khí cơ của Từ Phượng Niên. Chỉ cần lộ ra một chút manh mối, Đệ Ngũ Hạc liền có thể nắm lấy cơ hội, vừa khiến tiểu tử này lâm vào thế cưỡi hổ khó xuống, không thể buông đao thoát thân, lại vừa có thể khiến hắn toàn thân kinh mạch đứt đoạn, khiếu huyệt nát bấy.
