biết rõ hộ khẩu cùng thuế khóa nhiều ít.”
Nàng bắt chước giọng điệu của Đại tướng quân, ra vẻ già dặn mỉm cười nói: “Mọi việc lớn nhỏ của một nước đều nằm trong tay ta.”
Cố Bắc Hồ nói đầy hứng khởi, còn Viên Đình Sơn thì nghe đến mức gà gật ngủ gục. Nàng vốn còn muốn nói kỹ hơn về hành quân thập cửu điều, nhưng thấy nam tử mà mình hết lòng ngưỡng mộ không có ý muốn nghe, đành hậm hực thôi thúc ý định đó.
Viên Đình Sơn đột nhiên nói: “Này, đồ bằng phẳng.”
Cố Bắc Hồ trừng mắt nhìn Viên Đình Sơn ăn nói bạt mạng, rồi lại nhanh chóng cúi đầu nhìn xuống bộ ngực phẳng lì của mình, đầy bụng ấm ức.
