Triệu công tử sau khi an tọa trong nhã thất riêng biệt, cười hỏi người nữ tử che giấu vụng về kia: "Tùy đại công tử của ta, nơi này thế nào?"
Nàng lạnh lùng hừ một tiếng: "Hàn xẻn đến cực điểm!"
Triệu công tử không lấy làm lạ với đáp án này, mỉm cười nói: “Món ăn làm ra cũng chẳng đẹp mắt, chỉ có một đặc điểm là cay. Nhưng chẳng phải ngươi vẫn luôn nói mình ăn cay giỏi sao, đến lúc đó có bản lĩnh thì đừng uống một ngụm nước nào.”
Nàng trợn mắt nói: “Ta khát thì uống nước không được sao, Triệu Khải, ngươi làm gì được ta?”
Thanh niên được gọi là Triệu Khải tựa vào lưng ghế, giơ ngón cái lên: “Tùy Châu Công chúa quả là thẳng tính, bội phục, bội phục.”
