Nơi đây, một thân hồng y phi thăng.
Nơi đây, Hồng Tẩy Tượng tự mình binh giải, tuyên cáo với đất trời rằng sẽ chứng đạo thêm ba trăm năm. Nếu vị đạo sĩ chưa đầy ba mươi đã thành địa tiên này là Lữ Tổ chuyển thế, hơn nữa còn là Tề Huyền Trinh chuyển thế, vậy thì Chân Võ Đại Đế trong lời sấm truyền, hiển nhiên là người khác. Hắc hổ dưới trướng Tề chân nhân, kẻ đã nhiễm đạo pháp lâu năm tại Trảm Ma Đài, vốn tính tình nóng nảy, đến nơi đây lại trở nên hiền lành lạ thường, nằm rạp trên mặt đất. Chớ quên Hồng Tẩy Tượng vừa là Lữ Tổ chuyển thế, cũng là Tề Huyền Trinh chuyển thế tu hành, Hồng Tẩy Tượng vốn là chủ cũ của hắc hổ, hắc hổ thông linh, tự có thần thông, vậy mà lại lắc đầu cất tiếng rên rỉ. Lý Ngọc Phủ đứng từ xa, chứng kiến cảnh này cũng không khỏi thương cảm, đối với hắn, tiểu sư thúc là một nhân vật thần tiên đích thực, phong thái trác tuyệt. Lý Ngọc Phủ kính trọng sư phụ, nhưng lại sùng bái tiểu sư thúc. Nếu Hồng chưởng giáo không phi thăng, cùng nữ tử hồng y kia kết thành thần tiên quyến lữ tu hành tại thế gian thì hay biết mấy.
Đột nhiên, Từ Long Tượng hai tay nắm quyền, ngửa trời gào thét.
Hắc hổ cũng rống lên.
Đất rung núi chuyển.
