TRUYỆN FULL

[Dịch] Tuyết Trung Hãn Đao Hành

Chương 1051: Giao Dịch Tày Trời (2)

"Hèn chi có người nói Bắc Lương Vương chỉ cần trợn mắt là có thể giết người, trực tiếp làm người ta sợ đến vỡ mật. May mà Tống điêu tự không chọc giận lão nhân gia người, nếu không hai chúng ta chẳng phải sẽ bị người trừng mắt một cái là toi mạng cả đôi sao?"

Một vị thị vệ già dặn, trầm ổn nhất nghe đám hậu bối đối thoại hoang đường, chỉ biết dở khóc dở cười.

Bên phía cổng lớn, Từ Kiêu khẽ lên tiếng: "Người ta đều nói Tống Điêu Tự ngươi khi đương chức tại Ấn Thụ Giám luôn tận tụy hết lòng, chưởng quản văn khố thông tập cổ kim, kiểm soát tấu chương cùng muôn vàn việc vặt vãnh khác đều đâu vào đấy, lại còn viết được chữ đẹp, văn hay. Bản vương vốn là kẻ thô kệch, những thứ gây đau đầu này có muốn để tâm cũng khó, nên chẳng bàn tới nữa. Tuy nhiên có một việc bản vương nhớ rất rõ, nội dung cáo sắc thế tập võng thế của Phượng Niên nhà ta chính là do ngươi chấp bút. Trong phủ có người khen ngươi viết rất tốt, phần nhân tình này bản vương ghi nhớ trong lòng. Sau này vạn nhất có chuyện gì cần đến nhi tử Phượng Niên của ta – tân Bắc Lương Vương này, ngươi chỉ cần đánh tiếng một câu. Bản vương không dám khoác lác sẽ giúp ngươi dẹp yên mọi chuyện, chỉ nói rằng hắn sẽ dốc hết sức mình."

Tống Điêu Tự như bị sét đánh ngang tai, theo bản năng định quỳ xuống lần nữa.

Từ Kiêu giữ chặt lấy đôi tay lão, cười mắng: "Nam nhi dưới gối có vàng, quỳ cái gì mà quỳ! Tống Đường Lộc, sau này có cơ hội lại đến Bắc Lương Vương phủ, nhớ kỹ là không cần nữa. Điều này không liên quan đến thân phận của ngươi, bản vương quả thực không nói lý lẽ, chỉ trọng tình nghĩa."

Chương này chỉ có thể đọc trên ứng dụng di động

Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.

Tải ứng dụng ngay

Tải xuống trênApp Store
Tải xuống trênGoogle Play

* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo

QR code

Quét mã QR để tải xuống ứng dụng

Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất