“Từ Phượng Niên chết, Trần Chi Báo ngồi lên vị trí Bắc Lương Vương, sẽ phải cả đời sống dưới bóng của Từ Kiêu. Những món nợ cũ mà Triệu gia nợ Từ gia, với tính cách của Trần Chi Báo, chắc chắn sẽ công khai hoặc ngấm ngầm đòi lại từng chút một. Vị nam tử ở kinh thành kia không muốn thấy cảnh này. Nhưng gã đó đã coi thường vị Bắc Lương Vương kế nhiệm rồi, tiểu tử họ Từ kia có chỗ nào khoáng đạt độ lượng hơn Trần Chi Báo đâu? Điều này cũng không trách gã đó được, dù sao bề ngoài Trần Chi Báo vẫn mạnh hơn Từ Phượng Niên quá nhiều, quá nhiều. Nhưng xưa nay quốc thủ đối kỳ, tầm mắt nông cạn thì sẽ phải chịu thiệt thòi lớn.”
Thiếu nữ lắc nhẹ bông hướng dương vàng óng, khẽ cười.
Lão nhân cả đời này tung hoành ngang dọc, mưu kế vô cùng, khiến người ta như xem hoa trong sương, thậm chí mười mấy hai mươi năm sau mới vỡ lẽ. Bản thân lão rất ít khi tâm sự với người khác, nhưng vì bên cạnh là nữ nhi của mình nên không hề giấu giếm, chậm rãi kể: “Lần này, hai bên đối địch chẳng bên nào trong sạch cả, vì để giữ đại cục, bên thua phải ngậm bồ hòn làm ngọt. Ranh giới của cuộc chặn giết này rất rõ ràng, thiên tử Triệu gia không tự mình ra tay, Từ Kiêu cũng vậy.
Còn con trai mỗi bên sống chết ra sao thì phải xem tạo hóa, so mưu tính, đọ tàn nhẫn. Nhưng vị cửu ngũ chí tôn ở kinh thành có một ưu thế mà hai bên đều rõ trong lòng, y có nhiều hoàng tử, chết một người dù có chút đau lòng nhưng cũng không đến mức tổn hại căn bản. Thế nhưng thiên tử Triệu gia, người đi nước cờ đầu tiên trên bàn cờ này, hiển nhiên không ngờ Bắc Lương lại đối phó quyết liệt đến thế, Từ Phượng Niên thân chinh đến nơi hiểm yếu để chặn giết, rất nhiều con cờ chìm cắm rễ rất sâu cũng lần lượt được tung ra. Nếu không, theo lẽ thường mà nói, chỉ cần Kiếm Các không có ba ngàn tinh kỵ của Hà Yến, chỉ cần dư nghiệt họ Nam Cung kia không ra khỏi các, chỉ cần Tào Lương Khanh không theo hẹn đi trả nhân tình, thì người thua vẫn là Từ Phượng Niên và Triệu Giai, còn Trần Chi Báo trong thời gian ngắn sẽ không thua không thắng, Bắc Lương sụp đổ thì làm Thục Vương, nhưng sau này đợi Từ Kiêu chết đi, một nửa Bắc Lương cũng có khả năng là vật trong túi của hắn. Trần Chi Báo so với Từ Kiêu, có ưu thế cũng có nhược điểm. Ưu thế là trẻ tuổi, văn võ đều là phong lưu vô song không hổ danh, có chút giống ta...”
“Hừ.”
