TRUYỆN FULL

[Dịch] Tuyết Trung Hãn Đao Hành

Chương 1091: Vẫy Tay Và Cúi Người (1)

Ngô Lục Đỉnh cõng trên lưng một tên khốn kiếp đã nửa sống nửa chết rồi mà vẫn lải nhải đòi Thúy Hoa cõng hắn, vừa oán hận lại vừa thở phào nhẹ nhõm. Còn biết nói mồm nói méo như vậy, chứng tỏ tâm chưa chết. Dùng kiếm trong tay ta tu thiên đạo, kiếm tâm thông minh mới là thứ quý giá nhất, còn cái thân xác này chỉ là cái túi da, ngược lại là thứ yếu. Kiếm tâm mà vấy bụi trần, thì đừng hòng cả đời này bước vào hóa cảnh. Ngô Lục Đỉnh lướt đi trên mặt tuyết, phía trước Thúy Hoa mang theo Tố Vương kiếm mở đường. Cấm đêm ở Kinh thành nghiêm ngặt vượt quá tưởng tượng của người thường, chỉ là đám tuần tra giáp sĩ cùng một số gián điệp tinh nhuệ trong khu vực kinh kỳ rộng lớn này đã sớm nhận được mệnh lệnh rõ ràng từ cấp trên, đối với hành tung của ba người có thể nhắm mắt làm ngơ, chỉ cần không làm chuyện giết người cướp của, thì nhất luật không để ý. Bởi vậy, kiếm quán và kiếm thị vi phạm lệnh cấm đi đêm, suốt đường vẫn thông suốt vô ngại. Ngô Lục Đỉnh tới một tòa viện lạc, không đi gõ cửa, định trực tiếp trèo tường nhảy vào, kết quả tuyết lớn trong sân trong chớp mắt nghiêng đổ như ngàn vạn mũi kiếm. Thúy Hoa vốn ngoan ngoãn đi đẩy cửa căn bản chẳng thèm để ý, Ngô Lục Đỉnh bị buộc phải lùi về ngõ hẻm, rụt cổ lại, đành phải đi theo sau Thúy Hoa, từ cổng viện bước vào nhã viện. Trong sân không một bóng người, Ngô Lục Đỉnh vội vàng la lên: "Lão Tổ Tông, Lão Tổ Tông, gấp ra thành, ngài mặt mũi lớn, dẫn đường giúp một chút được không?"

Trong phòng chỉ có một ngọn đèn nhỏ, tĩnh mịch vô thanh. Ngô Lục Đỉnh nhăn nhó nhìn về phía Thúy Hoa, người sau bình tĩnh nói: "Còn mong trủng chủ ra tay."

Một giọng nói bình thường vô kỳ truyền ra: "Hai chiêu kiếm kia học được mấy thành rồi?"

Thúy Hoa mở mắt, chậm rãi đáp: "Chín thành hình tướng giống, sáu thành thần ý."

Trong phòng khẽ "ừ" một tiếng, lão giả gầy gò cong một ngón tay trỏ, thân hình khom lưng chậm rãi bước ra, trên đầu ngón tay có một đoàn ánh đèn vừa chặn lại. Lão chẳng thèm nhìn Ngô Lục Đỉnh một cái, nhíu mày hỏi: "Chuyện gì thế?"

Chương này chỉ có thể đọc trên ứng dụng di động

Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.

Tải ứng dụng ngay

Tải xuống trênApp Store
Tải xuống trênGoogle Play

* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo

QR code

Quét mã QR để tải xuống ứng dụng

Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất