"Thần vật tự ẩn mình, quả là thứ tốt!"
Bùi Kinh Thước nhận lấy thanh đoạn kiếm dài chừng nửa thước, đôi mắt đẹp khẽ chớp động:
"Lưỡi kiếm không bén, hẳn là Vô Phong Kiếm, phi kiếm tùy thân của Tống tiền bối. Kiếm này là một thượng phẩm pháp bảo, dù hiện chỉ còn một nửa, sau khi luyện lại chắc cũng không rớt khỏi đẳng cấp pháp bảo."
"Đinh..."
Nàng cong ngón tay khẽ búng, đầu ngón tay như ngọc chạm nhẹ vào đoạn kiếm, một luồng sát khí lạnh lẽo khôn tả lặng lẽ hiện lên.