“Vâng.” Từ Hàm Chi gật đầu, cẩn thận liếc nhìn Liễu Hoàng Nhi, hạ giọng nói:
“Vãn bối từ trước đến nay chưa từng đến những nơi như thế.”
“Bách Hoa Môn tuy kinh doanh hoa phường, nhưng đệ tử trong môn đều giữ mình thanh sạch, bằng không khó mà tu hành công pháp truyền thừa.”
“Các nàng trồng hoa dưỡng hoa, khó tránh tiếp xúc với nữ tử ở hoa phường. Việc kinh doanh hoa phường chỉ để kiếm thêm chút thu nhập. Chuyện này dù các nàng không làm thì cũng có kẻ khác làm, mà Bách Hoa Môn làm thực ra còn quy củ hơn, phần lớn đều là bán nghệ không bán thân.”
“Hừ!” Liễu Hoàng Nhi cười lạnh: