“Đa tạ Khương tiền bối đã cho hay.”
Lý Duệ chắp tay.
Khương Lâm Tiên bất đắc dĩ nói: “Lý lão ca hà tất phải khách sáo, nói không chừng bối phận của ngươi thật ra còn lớn hơn ta.”
Lần nữa nghe hai chữ lão ca.
Lý Duệ chỉ cảm thấy cả người không được tự nhiên.