TRUYỆN FULL

[Dịch] Trường Sinh: Ta Làm Ruộng Lưu Tu Tiên Quá Vững Vàng

Chương 21: (1)

Thời gian nhanh chóng trôi đến ngày hôm sau.

Sáng sớm tinh mơ, khi mặt trời vừa ló dạng.

Từ Trường Thanh và Lâm An còn chưa kịp ăn gì đã vội vã rời đi.

Nơi ở của vị linh nông Trúc Cơ kỳ kia tình cờ lại ở gần linh điền của Lâm An.

Cũng chính vì vậy, gã mới có thể biết được tin tức ngay từ đầu rồi đi thông báo khắp nơi.

Lâm An nghiêm túc nói: "Ta nói cho ngươi biết, Luyện Khí kỳ và Trúc Cơ kỳ thật sự khác nhau.

"Tại sao?"

Từ Trường Thanh nghe vậy bèn nhìn sang gã.

Lâm An lại hỏi ngược lại: "Vị linh nông Trúc Cơ kỳ đó, ngươi có biết y có bao nhiêu mẫu linh điền không?"

"Ta làm sao mà biết được."

Từ Trường Thanh lắc đầu.

"Những mười mẫu linh điền nhị phẩm."

Lâm An vừa nói vừa giơ hai tay lên.

"Hả?"

Từ Trường Thanh kinh ngạc vô cùng.

Lâm An rất hài lòng với phản ứng của hắn, nói tiếp: "Sau này ta đã hỏi thăm một chút, thì ra sau Trúc Cơ kỳ, mỗi khi tăng một cảnh giới là có thể nhận thêm một mẫu linh điền nhị phẩm."

"Nhưng cho dù đạt đến viên mãn thì cũng chỉ có năm mẫu thôi chứ."

Từ Trường Thanh nhướng mày.

"Năm mẫu linh điền nhị phẩm còn lại, ngươi, ta và cả Triệu Anh chắc đều biết từ đâu mà có."

Lâm An nói với vẻ đầy ẩn ý.

"Hiểu rồi."

Từ Trường Thanh lập tức thông suốt.

Xem ra, vị linh nông Trúc Cơ kỳ này.

Chắc hẳn cũng giống như Trương Nhị, từng ra ngoại vi làm sư huynh khảo hạch.

Năm mẫu linh điền nhị phẩm dư ra này đều là kiếm được từ lúc đó.

Lâm An dặn dò: "Vị sư huynh Trúc Cơ kỳ này tên là Trương Tố, tiếng tăm cũng không tệ, chúng ta chỉ cần không phá hoại linh thực thì chắc sẽ không chọc giận y đâu."

Từ Trường Thanh xua tay nói: "Yên tâm đi."

Trước khi tìm Trương Tố, hai người họ gặp Triệu Tử Nghiêu trước.

Dù mấy tháng không gặp nhưng Từ Trường Thanh và y cũng chẳng có gì để nói.

Có điều, hắn phát hiện tình hình linh đạo mà người này trồng không được tốt lắm.

Xem ra sản lượng sẽ không nhiều.

Căng lắm cũng chỉ vừa đủ cho nhiệm vụ theo quý.

Không lâu sau, ba người đến gần linh điền của Trương Tố.

Từ Trường Thanh đưa mắt nhìn lướt qua, phát hiện xung quanh đều được rào lại.

Mười mẫu linh điền quây quần bên nhau, hàm lượng mộc linh khí trong không khí rất đậm đặc.

Thế nhưng, điều khiến Từ Trường Thanh ngạc nhiên nhất là.

Mỗi linh điền lại trồng một loại linh thực khác nhau.

Có loại trông như quả cà tím.

Có loại lại ngưng tụ sương lạnh.

Ngay cả một cây linh đạo cũng không có.

Tính thêm ba người họ là vừa đủ mười người.

Tất cả đều là tu sĩ Luyện Khí kỳ vừa được chuyển chính chưa đầy một năm.

"Nhớ kỹ cho ta, tuyệt đối không được phá hoại linh thực!" "Mỗi một cây bên trong đều quan trọng hơn mạng của các ngươi!"

"Kẻ nào tay chân không vững thì mau cút đi cho ta!"

Trương Tố không có dáng vẻ của một linh nông bình thường, trông y vô cùng ngạo mạn và phát tướng.

Lúc nói chuyện, ánh mắt y cũng chẳng hề dừng lại trên người bọn Từ Trường Thanh.

Về cơ bản chỉ liếc qua để nhớ mặt một chút mà thôi.

"Vâng, sư huynh!"

Mười người đồng loạt gật đầu.

"Ngươi đến linh điền số một, ở ngoài cùng bên trái."

Trương Tố bắt đầu phân công.

Mà Từ Trường Thanh, Lâm An, Triệu Tử Nghiêu ba người lại được sắp xếp ở cùng nhau.

Là ba mẫu linh điền nhị phẩm ở ngoài cùng bên phải.

Loại linh thực mà Từ Trường Thanh phải thu hoạch trông rất kỳ lạ.

Tựa như những bụi gai đan xen chằng chịt, hình thù kỳ quái.

Cách thu hoạch là đào đất lên, bắt đầu từ phần rễ lộ ra.

"Nhìn kìa, hai vị đạo lữ!"

Lâm An quay đầu lại liếc một cái, ánh mắt lập tức lộ vẻ ngưỡng mộ.

Từ Trường Thanh và Triệu Tử Nghiêu nghe vậy cũng nhìn sang.

Chỉ thấy bên cạnh Trương Tố có hai nữ đệ tử thân hình cực kỳ nóng bỏng.

Trước lồi sau vểnh.

Dung mạo cũng thuộc hàng tinh xảo.

Nhìn hoa văn thêu trên ngực, rõ ràng đều là thủy linh căn.

Xem ra, Trương Tố cũng đang định dùng cách này để tương sinh ra linh căn mới.

Triệu Tử Nghiêu lắc đầu nói: "Đừng nhìn nữa, người ta là Trúc Cơ kỳ đấy!"

"Ngươi thì biết cái gì, sau này ta cũng muốn trở thành một linh nông như vậy."

Lâm An vô cùng khao khát.

Từ Trường Thanh không nhịn được phàn nàn: "Ngươi cứ trồng được linh thực ra đã rồi hẵng nói."

Lâm An lập tức lúng túng vô cùng.

Ít ra Từ Trường Thanh và Triệu Tử Nghiêu còn đang trồng trọt.

Dù đó là loại linh đạo bình thường nhất.

Còn gã hiện giờ vẫn đang lang thang khắp nơi.

Thậm chí còn không dám dễ dàng gieo trồng vì sợ mắc sai lầm.

Rất nhanh, ba người đã đến linh điền mà mình phải thu hoạch.

Linh điền của Từ Trường Thanh vì đầy gai nhọn nên hắn không dám tùy tiện đến gần.

Tay cầm liềm linh khí đi vòng quanh, tìm vị trí để xuống tay.

Ngược lại, Lâm An và Triệu Tử Nghiêu thì ung dung hơn nhiều.

Một người là loại linh thực giống cà tím.

Người còn lại là những bông hoa nhỏ màu đỏ mọc san sát nhau.

"Thấy chưa, mười cân linh mễ nhị phẩm là có thể tìm được một đám người chủ động đến giúp ta, căn bản không cần tự mình xuống tay, làm cho cả người lấm lem bùn đất."

Trương Tố nhìn đám linh nông Luyện Khí kỳ đang bận rộn, vẻ ưu việt hiện rõ trên mặt.

Người khác làm lụng vất vả mới được mười cân linh mễ nhị phẩm.

Còn y, chỉ cần đưa những dược liệu này đến 【Luyện Đan Các】.