TRUYỆN FULL

[Dịch] Trường Sinh Bắt Đầu Từ Thăng Cấp Kiến Trúc

Chương 43: Hời lớn (1)

Ngay khi Kế Duyên thoát khỏi mặt nước, đám hắc vụ vốn theo nước hồ chui vào trong người hắn mới chịu tiêu tán.

Hắn cũng thở phào một hơi, bằng không cứ trốn dưới đáy nước, dù không bị Quỷ Đảo Chủ này giết chết thì cũng bị nước làm cho chết ngạt.

Nhưng đúng lúc Kế Duyên phá mặt nước lao ra, thân hình lơ lửng giữa không trung, Quỷ Đảo Chủ liền vung Hắc Phiên trong tay, hai cái đầu quỷ bằng hắc vụ lại lần nữa bay tới.

Kế Duyên thúc giục Bạch Thủy Phi Kiếm nghênh đón.

Ngay sau đó, Quỷ Đảo Chủ lại dùng hai tay liên tục điểm vào hư không, mỗi lần điểm nhẹ đều có một luồng linh quang màu xanh lam nhạt bắn ra.

Thủy Tích Chỉ!

Chính là Thủy Tích Chỉ mà Kế Duyên vô cùng quen thuộc!

Lão tặc này vậy mà cũng biết thuật pháp này… Thân hình Kế Duyên rơi xuống mặt nước, được pháp thuyền Bạch Chu đỡ lấy, Thủy Tích Chỉ đánh tới cũng bị Long Giáp Thuẫn chặn lại.

Thân hình hắn cũng nhân đó lùi ra mấy trượng.

Thấy phi kiếm lại bị đầu quỷ bằng hắc vụ quấn lấy, Kế Duyên cũng giơ tay điểm liên hồi.

Linh quang màu xanh lam nhạt như không cần tiền mà bắn ra.

Trước đó Quỷ Đảo Chủ chỉ liên tiếp thi triển năm sáu đạo Thủy Tích Chỉ đã không chịu nổi cơn đau do phản phệ, nhưng Kế Duyên lúc này… liên tục điểm ra mười sáu đạo Thủy Tích Chỉ mà vẫn không có chút phản ứng nào.

“Cái gì?!”

Thủy Tích Chỉ của Kế Duyên vừa xuất ra, Quỷ Đảo Chủ cũng kinh ngạc.

Trong lúc nhất thời có chút thất thần, hai cái đầu quỷ bằng hắc vụ đã bị Thủy Tích Chỉ của Kế Duyên đánh cho tan tác, Bạch Thủy Phi Kiếm vốn bị quấn lấy cũng được thoát thân, lại lần nữa lao về phía Quỷ Đảo Chủ.

Sau một thoáng kinh ngạc, pháp thuyền của gã chìm xuống, thân hình lập tức biến mất trên mặt hồ.

Lần này đến lượt gã lặn xuống nước.

Kế Duyên giơ tay gọi phi kiếm về, Bạch Chu dưới chân lướt đi.

Ngay khi hắn định rời khỏi nơi này, đám hắc vụ vốn lững lờ trên mặt hồ lại bắt đầu cuồn cuộn không ngừng, hắn lướt đi mấy dặm nhưng vẫn không thể thoát ra khỏi màn hắc vụ này.

Kỳ quái, có gì đó kỳ quái, trước đó đám hắc vụ này tổng cộng cũng chỉ bao phủ chưa tới một dặm, sao bây giờ ta đã lao ra xa như vậy rồi mà vẫn còn ở trong đây?

Trong đầu Kế Duyên bất chợt hiện lên hai chữ.

Trận pháp!

E rằng chỉ có trận pháp mới có hiệu quả như vậy, Hắc Phiên trong tay Quỷ Đảo Chủ, tám chín phần chính là trận kỳ.

Nhưng ở cái hồ Vân Vũ Trạch nhỏ bé này, trong tay một tu sĩ Luyện Khí trung kỳ, sao lại có thứ như trận pháp được, lẽ nào thật sự liên quan đến sư môn truyền thừa gì đó mà gã nói?

Nếu đã không chạy được, vậy Kế Duyên cũng không chạy nữa.

Pháp thuyền dưới chân chậm lại, đồng thời trong đầu hắn cũng đang nhanh chóng suy tính, xem có cách nào phá giải thế cục này không.

Bất kể là pháp khí mà Quỷ Đảo Chủ thi triển, hay là trận pháp mà gã sử dụng, Kế Duyên quan sát đều thấy là những thứ âm tà.

Vì vậy hắn tự nhiên nghĩ đến Xích Quan Huyết trong trữ vật đại của mình, đó là vật chí dương chí cương.

Chưa bàn đến việc có phá được trận pháp này hay không, nhưng ít nhiều chắc chắn cũng có chút hiệu quả.

Hắn tâm niệm lấy ra một bình Xích Quan Huyết, trước tiên vẩy ra mấy giọt, phi kiếm thu về lướt qua, trong nháy mắt, trên thân phi kiếm đã có thêm mấy vệt máu.

Nơi nó lướt qua, đám hắc vụ liền bị rạch ra như một tấm màn.

Có tác dụng!

Máu mào gà này, vậy mà thật sự có thể phá được hắc vụ!

Kế Duyên vẩy một nửa bình Xích Quan Huyết lên thân phi kiếm, sau đó thúc giục phi kiếm liên tục rạch tan hắc vụ.

Một hơi thở trôi qua, cuối cùng hắn cũng phá ra được một lối đi.

Hắn cưỡi pháp thuyền lao ra, nhưng vừa ra ngoài, hắn liền thấy Quỷ Đảo Chủ đang ngồi xếp bằng trên hắc chu, ra vẻ đã chờ đợi từ lâu.

“Cũng có mấy phần bản lĩnh, ngay cả máu mào của gà Xích Quan cũng có.”

Quỷ Đảo Chủ nhếch mép, dường như nở một nụ cười giễu cợt.

Kế Duyên trong lòng hoảng hốt, không chút do dự, hắn lập tức thi triển Thủy Độn Phù, một tấm thượng phẩm phù lục mà hắn đã bỏ ra hơn hai mươi viên linh thạch để mua.

Thân hình hắn lập tức biến mất khỏi mặt hồ.

Nhưng ngay khoảnh khắc hắn biến mất, một pháp ấn màu vàng khổng lồ từ trên trời giáng xuống, nện thẳng xuống mặt hồ.

“Ầm——”

Pháp ấn rơi xuống nước, tức thì dấy lên một cơn sóng khổng lồ, sóng cả cuồn cuộn.

Thượng phẩm phù lục Kim Ấn Phù đánh hụt, Quỷ Đảo Chủ vỗ đùi, đột ngột đứng dậy: “Cẩu tặc!”

Chưa đợi gã ra tay lần nữa, từ xa đã vang lên giọng nói lạnh lùng của Kế Duyên: “Ngươi cũng nếm thử cảm giác bị nện là thế nào đi.”

Giọng Kế Duyên còn chưa dứt, một chữ “Trấn” tỏa ra kim quang rực rỡ từ trên trời giáng xuống, trấn áp về phía Quỷ Đảo Chủ.

Cũng là thượng phẩm phù lục, Trấn Ma Phù!

“Sư huynh, hà tất phải đến nước này!”

Quỷ Đảo Chủ hoảng sợ, vội vàng hét lên một câu, rồi trở tay dán một tấm phù lục lên người.

Trong nháy mắt, hắc bào trên người gã lập tức mọc ra vô số vảy đen, một hư ảnh hắc xà hiện ra, đầu rắn ngẩng cao, thay gã chống đỡ Trấn Ma Phù đang giáng xuống.

Nhưng dù vậy, những chiếc vảy đen mọc ra từ hắc bào trên người gã vẫn không ngừng rơi rụng.

Kế Duyên tuy không nhìn ra lai lịch của tấm thượng phẩm hộ thân phù lục mà gã vừa dùng, nhưng lại biết Trấn Ma Phù đối với loại tà ma tu đạo như gã có tác dụng khắc chế trời sinh!

Vì vậy hắn cũng không lãng phí cơ hội này, giơ tay lần nữa tung Bạch Thủy Phi Kiếm ra trợ chiến.