TRUYỆN FULL

[Dịch] Trường Sinh Bắt Đầu Từ Thăng Cấp Kiến Trúc

Chương 4: Kê Quyển cấp 1 (2)

Muốn hồi phục lại mất nửa ngày.

Áp lực nặng nề của tiên cư phí khiến cho tán tu trong phường thị căn bản không có tâm tư nghĩ nhiều như vậy.

Bây giờ thì tốt rồi, có 【Kê Quyển】 và 【Ngư Đường】 cấp 1, không cần phải xuống nước mạo hiểm nữa, chỉ cần chuyên tâm tu hành là được.

Sáng sớm hôm sau.

Kế Duyên vừa thức dậy đã đi ra hậu viện, trong Ngư Đường vẫn là năm con cá nửa linh, nghĩ cũng phải, làm gì có chuyện ngày nào cũng tấn thăng.

Trên bảng cũng nói, chỉ là có một tỷ lệ nhất định, ai biết tỷ lệ đó là bao nhiêu.

Trái lại ở Kê Quyển, sau khi hắn đuổi ba con gà mái ra ngoài, liền nhìn thấy ba quả linh noãn đang tỏa ra ánh sáng trắng lung linh.

Hắn vội vàng nhặt chúng lên, lại rắc cho đám gà Thanh Hoàng mấy vốc lúa, rồi vội vã vào nhà.

Linh noãn đã tới tay, đương nhiên phải dùng ngay khi còn nóng, hắn vội vàng đập vỡ một quả, đổ linh dịch bên trong vào miệng, một ngụm nuốt vào bụng, cảm nhận được linh khí tinh thuần, hắn lập tức vận chuyển 《Bích Hải Triều Sinh Công》.

Công pháp vận chuyển, hấp thu linh khí do linh noãn cung cấp, dẫn linh khí đi dọc theo kinh mạch vào đan điền.

Một lúc sau, hấp thu xong một quả, cảm nhận được mấy luồng linh khí mới trong đan điền, Kế Duyên cũng có chút vui mừng.

Hiệu quả của linh noãn này còn lớn hơn hắn tưởng tượng!

Ba quả linh noãn này dùng hết, e rằng tu vi có thể nhờ đó mà đột phá lên luyện khí tầng ba!

Kế Duyên không dám trì hoãn, hết quả này đến quả khác, cho đến khi hấp thu xong cả ba quả linh noãn, linh khí trong đan điền của hắn cũng đã nhiều thêm mười mấy luồng, nhưng luôn cảm thấy còn thiếu một chút gì đó.

Hắn vốn định tự mình hấp thu linh khí trôi nổi trong trời đất, nhưng như vậy thì không biết phải đợi đến bao giờ.

Nhưng ánh mắt hắn đột nhiên dừng lại trên vỏ của ba quả linh noãn… không lâu sau, vỏ linh noãn được nghiền thành bột cũng bị Kế Duyên nuốt vào bụng.

Cuối cùng hóa thành linh khí mỏng manh khuếch tán trong cơ thể hắn.

Linh khí ở thể khí trong đan điền của Kế Duyên đạt đến cực hạn, giống như đã phá vỡ một loại ràng buộc nào đó, khí tức của hắn cuối cùng cũng mạnh hơn một chút.

Luyện khí tầng ba, thành rồi!

Kế Duyên thở ra một hơi trọc khí, chỉ cảm thấy rất nhiều ám thương trong cơ thể đều theo đó mà bị xua tan.

Tiếp đó hắn lại bỏ ra nửa ngày để củng cố tu vi, đợi đến khi hoàn toàn ổn định ở luyện khí tầng ba mới đứng dậy.

Có tu vi này, tuy ở Tằng Đầu Thị vẫn còn bình thường, nhưng ít nhất cũng có thể theo kịp mọi người.

Trong số các tu sĩ ở Tằng Đầu Thị, tu vi nhiều nhất chính là luyện khí tầng ba, dù sao muốn đột phá nữa chính là luyện khí trung kỳ, linh khí cần để đột phá không phải là ít… với tư chất ngụy linh căn, chỉ có thể dựa vào linh thạch để đột phá.

Nhưng ngày thường linh thạch ngay cả nộp tiên cư phí cũng không đủ, đâu ra nhiều linh thạch để đột phá tu vi?

Chưa kể đến cơm ăn áo mặc, đi lại, nơi nào cũng cần linh thạch.

Nguyên chủ không hiểu rõ, nhưng bây giờ Kế Duyên nhìn ra, tiên cư phí chính là thủ đoạn mà Thủy Long Tông dùng để khống chế các phường thị xung quanh Vân Vũ Trạch.

Nhưng may mắn là, những điều này không còn liên quan nhiều đến Kế Duyên nữa, có bảng trong tay, hắn gần như có thể tự cung tự cấp.

Sau khi tu vi đột phá, hắn lại ra hậu viện rèn luyện thủy tiễn thuật.

Thủy cầu thuật không có tác dụng lớn, ngay cả một con linh ngư cũng không giết nổi, thứ thực sự đáng tin cậy vẫn là thủy tiễn thuật này.

Đến lúc chạng vạng, sau một ngày khổ tu, Kế Duyên đang định nghỉ ngơi một lát thì có người gõ cổng viện của hắn.

Hắn đứng dậy ra mở cửa, người gõ cửa chính là Hoàng lão đầu ở nhà bên cạnh.

Nhìn thấy Kế Duyên, lão cười hì hì hỏi:

“Kế tiểu tử, ngươi có muốn thê tử không?”