Mặc dù vạn sự đã chuẩn bị tươm tất, nhưng Tiêu Kiệt không vội vã lên đường, hôm nay trời đã tối, đương nhiên phải đợi đến sáng mai mới xuất phát.
Nhân lúc trời còn chưa tối, hắn đi mua sắm các vật tư cần thiết.
Tiêu Kiệt đến phòng đấu giá trước, nhận lấy thu nhập từ việc bán hầu nhi tửu và thức ăn cho chó loại đặc biệt hôm nay. Mấy ngày nay tuy đã tham gia ba sự kiện, đánh không ít quái, kiếm không ít điểm, nhưng vì đã đổi hết thành trang bị nên thu nhập chẳng những không tăng mà ngược lại còn hao hụt đi một ít.
Nếu không có nghề nấu nướng kiếm chút tiền lẻ, e là đã phải hít gió tây bắc rồi. Tính toán số tiền tích góp được mấy ngày nay, cũng được hơn ba mươi lượng, Tiêu Kiệt giờ đã quen với cảm giác mấy chục lượng bạc ra vào, chỉ giữ lại mười lượng bạc phòng thân, số còn lại đều dùng để mua vật tư, từ lương thực, phù chú, thuốc men, cho đến các loại đạo cụ đặc biệt, mua không thiếu thứ gì.
Vì chuyến đi này, hắn cũng xem như dốc toàn lực.