Chết tiệt, đúng là kẻ tàn nhẫn.
“Hiệp Nghĩa ca, ngươi giết hết bọn chúng rồi sao?”
“Hừ hừ, lũ bại hoại giang hồ chết chưa hết tội, đáng tiếc lại để chạy mất hai tên, chưa thể diệt tận gốc. Hửm, ngươi cũng xử lý được hai tên, không tệ nha.”
Chạy mất hai tên?
Tiêu Kiệt đảo mắt qua những thi thể, điều khiến hắn tiếc nuối là không hề có xác của Vân Tiêu Khách, không cần nói cũng biết, gã này chắc chắn vừa thấy tình hình không ổn đã bỏ chạy.