Phù... hà, phù... hà!
Tiêu Kiệt cố gắng hô hấp thổ nạp, thử hấp thu một ít linh khí từ không khí trong lành se lạnh buổi sớm ở Hổ Khâu Sơn, nhưng cuối cùng vẫn thất bại.
Hắn mở mắt, nhìn ánh dương ban mai nơi xa đang dần nhô lên, trong lòng không khỏi thở dài một tiếng.
"Haiz, xem ra thế giới hiện thực này vốn không tồn tại linh khí." Tiêu Kiệt thầm nghĩ, đoạn đứng dậy khỏi mặt đất.
Đêm qua, hắn không rời Khung Lão Sơn, sau khi tiến vào hang động liền hạ tuyến, rồi chạy đến Hổ Khâu Sơn nghiên cứu môn Luyện Khí Thuật vừa học được.