Ta tiêu diệt Thiên Hạ Hội, cũng coi như là vì dân trừ hại rồi nhỉ.
Lại lần nữa tăng tốc, Tiêu Kiệt trong nháy mắt vượt qua ba người, tiến vào trong cổng thành.
Nhiều ngày không gặp, Lạc Dương trấn vẫn như cũ, tiêu điều nhưng lại mang theo một bầu không khí náo nhiệt bừng bừng.
Sự náo nhiệt đó đến từ những người chơi bày sạp hàng hai bên đường phố. Thấy Tiêu Kiệt cưỡi ngựa đi tới, người chơi nhao nhao chào hỏi.
“Trời ạ, là Phong ca!”