Khi Tiêu Kiệt bước ra khỏi đại điện, Ngã Dục Thành Tiên đã thay bộ áo vải thô nâu của tạp dịch, đang được một đạo đồng sắp xếp công việc.
Thấy Tiêu Kiệt đi ra, Ngã Dục Thành Tiên vội vàng nghênh đón.
"Phong ca, thế nào rồi, huynh có thể ở lại không?"
"Không được, đạo trưởng không chịu thu nhận ta. Cũng chẳng có gì lạ, ma phù chỉ có một, đương nhiên chỉ có một người có thể hưởng thụ cơ duyên này."
"A, vậy phải làm sao?"