“Bảo ta là kẻ chơi game thối nát, ta nhận. Bảo Lâm Tễ Trần là kẻ chơi game thối nát ư? Cười chết gia gia nhà ngươi rồi!”
“Nói đùa ư, ngươi có biết Lâm Tễ Trần trong 《Bát Hoang》 là tồn tại thế nào không?”
“Tay trắng dựng nghiệp, chưa đầy hai năm thân gia trăm ức, ngươi bảo đây là cóc ghẻ ư? Ta đi đến chỗ XX của ngươi!”
“Ngươi từng thấy kẻ trạch nam nào khiến các đại gia tư bản tìm mọi cách lấy lòng hợp tác chưa? Bảo người khác là cóc ghẻ, bọn ngươi mới đúng là một đám cóc ghẻ đáy giếng đấy!”
“Đây là chuyện cười hay nhất ta từng nghe năm nay, bọn ngươi sợ là không biết một tiệm game của Lâm Tễ Trần có thể bán mấy chục ức đâu, một đám nhà quê!”