Vĩnh Đông Thành.
Tuyết phủ kín trời đất, phóng tầm mắt nhìn ra, ngân trang tố quả, bạt ngàn tuyết trắng.
Trong thành không ngừng có người ra vào, dù đã là đêm khuya, vẫn có người từ bên ngoài trở về, hầu hết đều là tu sĩ đến Vĩnh Hằng Băng Nguyên săn thú.
Vẻ mặt mỗi người đều khác nhau, có kẻ hân hoan vì thu hoạch đầy khoang, có kẻ thất vọng vì tay trắng trở về, cũng có kẻ kinh hồn chưa định vì bị thương chạy thoát.
Chỉ là, so với những người vội vã kia, hai bóng dáng nhàn tản Lâm Tễ Trần và Lãnh Phi Yên lại có chút lạc lõng.