"Sư đệ, dung nhan ngươi hình như lại thêm phần tuấn tú rồi nha~"
Nam Cung Nguyệt ngắm nhìn gương mặt tình lang, càng nhìn càng si mê. Chuyện gì thế này, cứ cảm thấy sư đệ càng ngày càng tuấn tú! Là ảo giác chăng...
Lâm Tễ Trần cười khan: "Có sao? E rằng chỉ là tình nhân trong mắt hóa Tây Thi thôi, ta thấy sư tỷ cũng thêm phần diễm lệ hơn trước."
Nam Cung Nguyệt má hồng, chủ động ngẩng mặt, rồi khẽ nhắm mi. Lâm Tễ Trần sao có thể không hiểu, nhưng hắn thoáng do dự, bởi trên môi vẫn còn vương vấn hương môi của Lãnh sư phụ. Nhưng giờ phút này, hắn không còn bận tâm nữa.
"Ưm~"