Trong khoảnh khắc Cửu Tiêu Ngự Lôi Trảm giáng xuống, cả đất trời đều được lôi quang chiếu rọi tựa như ban ngày, ánh sáng trắng chói lòa như kim ô rực rỡ.
Trong vòng trăm dặm, núi đá cây cối đều bị lôi bạo hủy diệt hoàn toàn, hóa thành tro bụi.
May mà Sở Thiên Hàn mắt lanh tay lẹ, sớm đã che chắn cho Mạc Khổng Phong, nếu không mạng nhỏ của hắn cũng tiêu rồi.
Dù vậy, hắn và Nam Cung Nguyệt cũng bị dư chấn của chiêu thức này lan đến, buộc phải lui ra ngoài trăm trượng mới may mắn không bị thương.
Mà Khổng Ngọc Châu ở trung tâm cơn bão lại không có vận may như vậy, lôi kiếm nhắm thẳng đầu ả mà giáng xuống, kiếm thế hạo nhiên và lôi đình cuồn cuộn cuốn ả vào trong.