Tĩnh!
Vô cùng tĩnh lặng!
Lúc này trong nhã gian của Túy Tiên Lâu, Bách Lý Tàn Phong ôm trường thương trong tay, ngẩng đầu ngơ ngác nhìn Lâm Tễ Trần.
Đầu óc hắn lúc này đã ngưng hoạt động, đang khởi động lại.
Còn Lâm Tễ Trần thì ung dung gắp thức ăn, thỉnh thoảng nhấp một ngụm rượu, vô cùng khoan khoái.