Ý tưởng thì tốt đẹp, nhưng hiện thực lại phũ phàng.
"Từ xưa đến nay, tiên khí chỉ nhận một người làm chủ, ngươi muốn có được nó thì phải tự mình đi tìm, vi sư không giúp được ngươi. Lỡ như tiên khí này nhận vi sư làm chủ, chẳng phải vi sư đây đang cướp cơ duyên của đồ nhi sao?" Lãnh Phi Yên mỉm cười nói.
Lâm Tễ Trần nghe vậy mới bừng tỉnh, ngượng ngùng gãi đầu, nói: "Nhận sư phụ thì nhận sư phụ thôi, dù sao sư phụ cũng là bảo bối của đồ nhi, tiên khí ai cầm cũng được."
Lãnh Phi Yên liếc hắn một cái, thẹn thùng đáp: "Ngươi tự mình đi tìm đi, vi sư không có hứng thú."
"Vậy được rồi, đồ nhi sẽ tự mình đi tìm. Dù sao ta có được cũng coi như tông môn có được, đến lúc đó thực lực Kiếm Tông chúng ta sẽ lại tiến thêm một bậc."