Con cự thú hứng chịu lượng lớn sát thương, lập tức ngất đi, từ độ cao vạn trượng rơi xuống!
Ngỡ đâu sắp tan xương nát thịt.
May thay, một yêu thú thân hổ mặt người đã kịp thời bay lên không, đỡ lấy nó trên lưng.
Nhìn Hùng Dạng Tử bị thương khá nặng, Lâm Tễ Trần dịu dàng khẽ nói: “Làm tốt lắm, chủ nhân ta sẽ không để ngươi chịu thương vô ích đâu. Vượng Tài, bảo vệ cho kỹ nhị đệ của ngươi.”
Nói đoạn, tinh quang trong mắt Lâm Tễ Trần lóe lên, hắn đã tích thế xong!