Cứ thế, ngày tháng trôi đi. Không còn mối đe dọa từ Khổng Hạc Minh, cuộc sống tại y quán của Lâm Tễ Trần và Vân Lan Y trôi qua thật đủ đầy và hòa hợp.
Bởi khoảng thời gian chung sống này, bách tính trong thành cũng không còn vì dung mạo của Lâm Tễ Trần mà chế giễu hắn nữa, ngược lại còn thân thiết với hắn, luôn miệng gọi Lâm chưởng quỹ.
Thậm chí còn không ít người nói muốn làm mối cho Lâm Tễ Trần, để hắn thoát khỏi cảnh độc thân.
Lâm Tễ Trần nghe vậy cũng dở khóc dở cười.
Nhưng những bách tính lương thiện này lại khiến hắn cảm thấy nơi đây thật ấm áp. Ngày thường cùng bách tính trò chuyện chuyện nhà, thời gian trôi qua cũng thật nhanh.