Nhìn vô số tà túy nuốt chửng tới.
Đông Phương Ngọc và Lệ Vô Song cảm thấy vô lực sâu sắc, tự thấy tiểu mệnh khó giữ.
“Thái Ất Phân Quang Kiếm!”
Nhưng ngay khi hai nàng tuyệt vọng, một đạo kiếm khí sắc bén vô song, với thế như chẻ tre, khiến tất cả tà túy chạm phải, không một kẻ nào không phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Tà túy quanh Đông Phương Ngọc và Lệ Vô Song đều bị kiếm ảnh kinh người kia chấn ngã xuống đất, toàn thân run rẩy.