"Đồ nhi, ngươi thật sự muốn cùng Nguyệt Nhi song tu sao?"
Khi Lãnh Phi Yên nửa cười nửa không nói ra lời này, Lâm Tễ Trần cảm thấy sau lưng lạnh buốt, động tác nuốt nước bọt gắng gượng đã tố cáo sự chột dạ của hắn.
"Sao... sao lại thế được, sư phụ người hiểu lầm rồi, đồ nhi không có ý nghĩ đó."
Lâm Tễ Trần phủ nhận, lúc này có chết cũng không thể thừa nhận.
Điều này cũng như nương tử hỏi ngươi muốn ở bên nàng hay muốn cùng huynh đệ ra ngoài vậy. Dù trong lòng rất muốn đi, nhưng tuyệt đối không thể nói ra! Chẳng phải là tự tìm đường chết sao...