Nơi Lâm Tễ Trần đang ở trước mắt không phải là điểm phục sinh của tông môn mà là một cái lồng chim khổng lồ ngưng tụ từ lông vũ!
Hắn bị nhốt bên trong, treo bên vách đá vạn trượng.
Cành khô treo lồng chim trông chẳng chắc chắn chút nào, bất cứ lúc nào cũng có thể gãy đổ và rơi xuống.
Lâm Tễ Trần ổn định tâm thần, qua khe hở của lồng chim, xem xét tình hình bên ngoài.
Hắn nhìn ra ngoài, toàn là sơn mạch liên miên, nhưng nhìn khắp nơi, lại không thấy bóng dáng một con yêu thú nào, tựa như khu vực này đã tuyệt tích sinh cơ vậy.